Giả sử một tình huống bạn tình cờ biết rằng có một đợt đăng kí cực kì ưu đãi và chỉ có một slot duy nhất, nếu đăng kí bạn sẽ có một khoản tiền tương đối lớn khoảng 10 tỷ, nếu chậm trễ bạn sẽ chẳng có gì. Tuy nhiên nó yêu cầu bạn cung cấp số điện thoại và chứng minh nhân dân kèm một số thông tin cá nhân riêng tư khác.
Bạn không muốn để lộ thông tin cá nhân vì bạn biết điều này sẽ ảnh hưởng về sau của bạn, nên bạn đề nghị một người bạn đi cùng đăng kí hộ và cùng ăn chia tiền thưởng.
Ban đầu người bạn đồng ý chia 50:50 nhưng sau khi nghe tin con số lên tới 10 tỷ người bạn muốn họ ăn 80 còn bạn chỉ 20. Lúc này bạn sẽ phản ứng thế nào.
Nhìn chung cách mọi người sẽ phản ứng gay gắt với người bạn kia và nghĩ họ tham lam rồi tự mình lấy luôn 10 tỷ. Nhưng nếu cùng nhìn 1 góc độ khác, 2 tỷ cũng không phải là một khoản tiền nhỏ, người bạn kia cũng đánh đổi giá trị là thông tin của họ, còn bạn, bạn chẳng hề mất gì cả nhưng vẫn có 2 tỷ và cả sự biết ơn của người kia. Con người thường kì vọng quá cao và khi mọi chuyện không được như ý, họ sẽ chuyển từ thất vọng và chê trách và phán xét mà không có bất kì suy nghĩ thấu đáo. Bạn có thể có 10 tỷ, nhưng đổi lại những thứ riêng tư của bạn sẽ được tiết lộ. Ngược lại, bạn không có gì nhưng bỗng nhận được 2 tỷ và không hề có rủi ro nào xảy ra, đó mới là món hời. Cho dù họ có ép giá bạn về 10% nhưng số tiền nhận về vẫn rất lớn. Con người luôn bị thao túng bởi tỉ lệ phần trăm mà quên đi mất giá trị ban đầu dẫn đến bỏ lỡ cơ hội sẵn có ngay trước mắt. Chỉ cần thay đổi góc nhìn, dù giá trị có nhỏ bé đến đâu cũng sẽ trở nên rực rỡ như hoa mai nở dưới sắc xuân, như hoa đào vươn mình trong cái gắt lạnh giá
Nhận xét
Đăng nhận xét